Bất Bối Các chuyển nhà ~!!!!!!

Blogspot có một số lỗi kỹ thuật mà Bối nhi chỉ biết bó tay ngồi ngó. Cho nên làm trì trệ quá trình post bài. Hiện tại BBC đã chuyển qua dùng Wordpress với cái background màu hường :"> tên miền vẫn như cũ ~ chỉ có điều là thay đổi đuôi thôi.



http://batboicac.wordpress.com



Cám ơn các bạn đã quan tâm theo dõi, tớ sẽ cố gắng hoàn thành "Thú" Y (hiện đã hết chương 17, tổng cộng 25 chương) để edit bộ khác. Và tương lai BBC sẽ mãi mãi, always edit ĐẠI THÚC THỤ! Fan Đại thúc thụ giơ tay ủng hộ nào *tung hoa*

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2011

[Xuyên tạc văn học] Lão Hạc x ông giáo =)))

dưới đây chỉ là bài viết mà tớ nghe gì ghi lại trong giờ học Văn thôi (đương nhiên là thấy HINT quá trời) =))))))))
các bạn nào thấy nó quá nhảm or thiếu dẫn chứng thì cứ nói thẳng ra nhé
để tớ rút kinh nghiệm a ~~
==================================

Có lẽ ở đây ai cũng biết truyện Lão Hạc rồi nhỉ? :"> tớ xin mạn phép xuyên tạc nó theo cách nhìn của hủ nữ ~~

HỘI THOẠI

Có ai còn nhớ hội thoại là gì không? Nhắc lại 1 chút nhé :"> Hội thoại là do 2 người hay nhiều người trong một câu chuyện hay bài văn tạo thành. Hội thoại phân ra nhiều giai cấp khác nhau. Đại khái là thế nhé :">

  • Theo giai cấp xã hội:
 _Lão Hạc: nông dân nghèo
_Ông Giáo: làm nhà giáo (chưa biết chính xác ông này làm nghề gì T.T có đứa nói làm nhà báo, đứa nói đi bán sách T.T)

  • Theo tuổi tác trong xã hội:
 _Lão Hạc lớn tuổi hơn ông Giáo => vai "người trên"
_Ông giáo nhỏ tuổi hơn lão Hạc => vai "người dưới"

=))))))))))) cực kỳ ám muội =))))))))

  •  Quan hệ xã hội:
_Hai người là hàng xóm, rất thân thiết (!!!)

  •  Mức độ thân thiết:
_Hai người họ thân thiết đến mức độ nào mà lão Hạc có thể tin tưởng ông Giáo, kể cho ông Giáo nghe chuyện riêng của mình (con Vàng, anh con trai, etc.), tin tưởng đến mức đưa số tiền dành dụm ít ỏi của mình cho ông Giáo để lo ma chay cho mình sau khi chết, còn lập khế ước giả, đưa mảnh đất cho ông Giáo giữ hộ, chờ con trai lão về rồi trả lại?

_Hai người họ thân thiết đến mức độ nào mà ông Giáo không nghe lời vợ, cứ giúp đỡ lão Hạc, qua nhà lão Hạc "tâm sự" hàng ngày?


  • Kết thúc:
_Khi biết lão Hạc định làm chuyện thất đức (liên quan đến cái bả chó í), ông Giáo rất thất vọng và buồn bực. Đã nghĩ rằng mình làm bạn trúng người xấu. Câu hỏi: Tại sao ông Giáo lại có thái độ đó đối với một người hàng xóm xa lạ, phải chăng đó chỉ là sự thương hại hay là tác giả Nam Cao cố ý cho hint?


Dù sao thì kết cục cũng vẫn là BE. Một người đi một người ở lại. Aigooo~~~
The End :">

Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

[MV] Mr.Simple - SUPER JUNIOR

Xin chào, em nó là Bối nhi đây :"> Hôm nay lúc 12:30 trưa, SME đã phát hành MV Mr.Simple. Và hiện tại đang là video HOT của U2B. Phải nói thật không thể tin được khi các zai lại có thể anh tuấn với tiêu sái như thế. Sau một hồi khùng điên nghịch QT thì nó ra Mr.Simple = Đơn giản tiên sinh =)))). Thật không đỡ được a~~ 
Bạn chẻ nào rảnh thì câu VIEW giúp ELFs nhé ^^ Cám ơn nhiều lắm a~!!


Return of the SUPERIOR!

Về phần trend trên TWT, hiện nay ELFs thế giới đang trend 2 từ: 
KEPRET DANCE
MrSimple

Bạn nào cũng là ELFs thì trend nhé ^^ Đừng spam theo kiểu copy thật nhiều rồi tweet lên, làm như thế sẽ bị tuột hạng đó ;;) ELFs HWAITING!!! 5JIB HWAITING!!



Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

"Thú" Y - Chương 15 (2)


Hắn chậm rãi cởi bỏ, đợi tháo caravat xong thì liền nắm chặt phân thân ta, khi khinh khi trọng bộ phận này. Lúc này, ngón tay của hắn trong thân thể ta vẫn chưa dừng lại, quần lót ở chỗ sâu trong lúc nãy cũng đã dần lộ ra ngoài. (thấy chưa, bạn đoán đúng mà ;___;)

Quần lót được chậm rãi rút ra tạo nên cảm giác thập phần kỳ diệu, nội bích cùng quần lót cứ nhu hòa ma sát lẫn nhau, đều từ từ rút ra 1 milimet, trình độ ma sát đều bất đồng, mà nguyên bản trọc dịch ở chỗ sâu đó lại hướng theo quần lót mà tuôn ra ngoài, liền hình thành 13 trong 13 loại hiệu quả bộ dáng khoái cảm, liên miên không ngừng mà đánh sâu vào ta. Hơn nữa phía trước cũng bị âu yếm, trước sau đều bị kích thích làm cho ta có chút choáng váng.

“Ngô… ân… a …. A…” Tiết tấu động tác phía trước nhanh hơn, phía sau, quần lót được rút ra rất nhanh, hoàn toàn ly khai tiểu huyệt.

“A …..” Bất thình lình bị kích thích, làm cho trước mắt ta không rõ cái gì là dạng nhan sắc, nhất thời phát tiết. Đồng thời cũng vì tinh dịch trong tiểu huyệt làm cho nội bích co rút mà bừng lên.

Sau một trận hồn lìa khỏi xác vì khoái cảm (=]]), tứ chi mất hết lực nên không thể chống đỡ bản thân, suy sụp ngã xuống trên giường.

“Hô… ha… ha…” Trừ bỏ lần bắn tinh hồi nãy, phía dưới còn dư lại một chút khoái cảm, một hồi lâu ta mới định thần lại. Trước mắt mơ hồ dần dần thối lui, nhìn đến tấm nệm bị tinh dịch của mình làm cho ướt nhẹp một mảng lớn, dường như ta cảm thấy khuôn mặt chính mình đang bị thiêu cháy, loại cảm giác hỏa lạt lạt này còn kéo dài đến tận cổ, thậm chí là toàn thân.

“Thật sự thoải mái vậy sao?” Thần cười dài nhìn ta.

Loại cười này thật ra rất bình thường, nhưng lại làm ta một trận tim đập đỏ mặt, nhưng hiện tại làm cho cả người ta, tâm ta đều lạnh xuống. Chỉ cần nhớ đên nam nhân kia --- đại ca của Thần khinh miệt cười, ta liền không thể không bắt bọn họ có liên can với nhau.

Ta né cái tay đang sờ mó của hắn, nhanh chóng nhảy xuống giường. Tuy rằng động tác như vậy sẽ làm cho huyệt khẩu phía sau một trận tê đau, nhưng ta cố gắng chịu đựng, nhặt áo sơ mi lên, quần dài hướng người mà mặc vào. Tiểu huyệt đang chứa một lượng lớn tinh dịch, dọc theo bắp đùi mà chảy xuống, hai nội sườn đều dính ẩm ướt mảng lớn, da đầu ta cũng cứng quá, đem quần đề lên (không hiểu ;___;). Sau đó, cũng không ngẩng đầu lên mà hướng về phía cửa đi đến.

“Ngươi đi đâu vậy?” Trong khi ta mặc quần áo, ta với hắn không nói câu nào. Có lẽ không đoán trước được hành động của ta, hiện tại lại xông lên kéo ta.

“Buông ra!” Giờ còn muốn gì nữa? Đều đã lăng nhục ta, chẳng lẽ ta đang muốn chạy trốn liền không được sao?

“Không được! ta không cho phép ngươi đi!”

“Ngươi… ngươi vì sao đối với ta như thế?” Kỳ thật thực khó thở, ta cũng không biết chính mình nghĩ cái gì, càng không nghĩ tới sẽ nói ra những lời này. Nhưng mà lời nói này thốt ra, tựa như đại bác bình thường, một khi đã châm ngòi, ngay cả câu kế tiếp cũng giống như thủy triều tuông trào ra, chắn cũng ngăn không được.

“Ngươi rốt cuộc muốn đem ta làm gì? Chẳng lẽ thật sự như lời ngươi nói, ngươi chỉ đem ta yêu thương như tiểu hài tử? Hay là ngươi đùa bỡn ta như kỹ nữ?” Trong giọng nói khinh miệt của nam nhân kia, ta đã hiểu cái ‘câu lạc bộ’ kia là như thế nào. Nghĩ đến chính mình bị như thế này đối đãi, ta liền nhịn không được đành khóc lớn.

“Ngươi làm sao? Ghen hử? Không phải là ngươi thích ta chứ?” Ngày thường trên mặt hắn nói chung là phảng phất cười, nhưng hiện tại chính là xấu hổ cười. ( =))) )

A, ta bị nói trúng rồi!!

“Đúng vậy a, ta là thích ngươi đó. Nhưng là ta chính là tùy tiện, mới có thể thích một người như ngươi!” Một khi đã như vậy, ta còn không có gì để luyến tiếc “Mới có thể nghĩ đến chính mình chỉ cần nghe lời, ít nhiều gì cũng sẽ được ngươi để mắt, mới có khả năng ngươi thích ta, không sợ cơ thể bị tổn thương; cho dù ngươi tra tấn ta, ta cũng chưa bao giờ thật sự phản kháng thái quá, thậm chí, thậm chí ngươi cùng anh ngươi thông đồng đùa bỡn ta.” 

“Tiểu Bắc…” Không cần nói xạo.

“Ngươi không cần nói những lời dễ nghe để lừa gạt ta, cũng không cần hao tất tâm tư để uy hiếp ta, bởi vì ta sẽ không bao giờ làm người của ngươi nữa. Ta hiện tại thầm nghĩ nói với ngươi một câu: ‘Ta không muốn gặp ngươi nữa!’”

“Ngô --- ---”

Ta nghĩ một cước này, hắn thật sự bị ta đá không nhẹ.

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2011

"Thú" Y - Chương 15 (1)


Chương 15 (1)

“Đủ!”

“Anh!”

Hai âm thanh đồng thời vang lên, đồng thời ta đang ở trên người nam hài rớt xuống, té trên mặt đất, nhưng rất nhanh đã bị giúp đỡ đứng lên.

“Ngươi không sao chứ?” Nhìn thấy người đang thân thiết ôm lấy mình, nước mắt của ta nhịn không được tuông ra: “Lấy ra… Mau… Cởi nó ra… Lấy ra…” Ta lo lắng cho cúc huyệt của mình, bởi vì lúc nãy khi nam nhân kia xô ta xuống, dương vật giả trong cơ thể đụng vào sàn nhà, sáp càng đau.

“Anh, ngươi làm sao có thể như vậy đối với hắn?” Ta tựa thân vào người của Thần, không thể nhìn được vẻ mặt của hắn, nhưng nghe ngữ khí, hắn tựa hồ rất tức giận.

“Như thế nào không thể? Thần, sao ngươi lại có thể đem về một tên kỹ thuật kém như vậy? Bên trong không có MODE sao?” Vừa rồi tên đầu sỏ kia đã đắc tội đem ta xô ngã xuống sàn, vẫn mạc danh kỳ diệu mà không thèm quan tâm ta. Rõ ràng đều theo hắn mà làm (ý nói anh nì bá đạo ;__;), còn đối ta tóc bay rối hỏa (ý nói hành hạ Tiểu Bắc =_=), thật sự không thể nói lý.

“MODE?” Thần đang cởi bỏ dây trói ta ra ngừng một lát, đột nhiên hiểu được cái gì “Anh, ngươi lầm rồi, hắn không phải người của câu lạc bộ.”

(*MODE: có lẽ là mã số hay ký hiệu nhận biết gì đó được xăm trên người.)

Cởi xong dây trói, thần dùng áo blu trắng của chính mình đem gói ta kỹ lưỡng, nhưng không đem cái kia rút ra. (cái kia ở đây là dương vật giả í ;__;)

“Nga?” Nhìn thấy ta đang giãy dụa muốn chính mình rút cái kia ra, lại bị Thần ngăn cản, nam nhân kia khinh miệt hừ một tiếng, nói “Kém đến thế nên không có chỗ nào nhận đúng không?”

“Anh… quên đi, chuyện này về nhà nói với ngươi sau.” Thần muốn nói lại thôi, một phen ôm lấy ta hướng ngoài cửa đi ra, lúc mở cửa, dường như hắn muốn nói cái gì liền quay lại nói một câu “Đối Nhẫn, ngươi cũng nên có chừng có mực đi.”

--------------

“Đau không?”

Lại nhớ tới lúc còn ở cái phòng kia, Thần làm cho ta quỳ sấp ở trên giường, chậm rãi rút ra cắm vào ở dương vật giả trong cơ thể ta.

“Ngô, ân… bên trong… bên trong còn có ….” Tuy rằng dương vật giả đã được rút ra, nhưng miếng vải bên trong cũng không có thay hình đổi dạng, huyệt khẩu co rút lại, bên trong nơi đó còn khó chịu hơn.

Cảm giác huyệt khẩu được tách ra, một ngón tay tiến vào, theo nội bích mà lần mò miếng vải đó, cũng không gấp khúc, từ bên trong kéo cái gì đó ra bên ngoài. Nhưng cái động tác cực nhỏ này lại làm huyệt khẩu ngứa hơn bình thường, nội bích mẫn cảm lại càng nôn nóng.

“Không cần… không muốn… không muốn như vậy…” Phân thân đã ‘muốn’ vì đã có phản ứng, nhưng bị caravat cột lấy làm tăng càng nhiều thống khổ. Vì thế, ta lấy tay quơ lung tung cầm lấy, định cởi bỏ, nhưng nó lại càng kích thích hơn.

“Đừng nóng vội, ta đến đây.”

“A…”