Bất Bối Các chuyển nhà ~!!!!!!

Blogspot có một số lỗi kỹ thuật mà Bối nhi chỉ biết bó tay ngồi ngó. Cho nên làm trì trệ quá trình post bài. Hiện tại BBC đã chuyển qua dùng Wordpress với cái background màu hường :"> tên miền vẫn như cũ ~ chỉ có điều là thay đổi đuôi thôi.



http://batboicac.wordpress.com



Cám ơn các bạn đã quan tâm theo dõi, tớ sẽ cố gắng hoàn thành "Thú" Y (hiện đã hết chương 17, tổng cộng 25 chương) để edit bộ khác. Và tương lai BBC sẽ mãi mãi, always edit ĐẠI THÚC THỤ! Fan Đại thúc thụ giơ tay ủng hộ nào *tung hoa*

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2011

"Thú" Y - Chương 15 (1)


Chương 15 (1)

“Đủ!”

“Anh!”

Hai âm thanh đồng thời vang lên, đồng thời ta đang ở trên người nam hài rớt xuống, té trên mặt đất, nhưng rất nhanh đã bị giúp đỡ đứng lên.

“Ngươi không sao chứ?” Nhìn thấy người đang thân thiết ôm lấy mình, nước mắt của ta nhịn không được tuông ra: “Lấy ra… Mau… Cởi nó ra… Lấy ra…” Ta lo lắng cho cúc huyệt của mình, bởi vì lúc nãy khi nam nhân kia xô ta xuống, dương vật giả trong cơ thể đụng vào sàn nhà, sáp càng đau.

“Anh, ngươi làm sao có thể như vậy đối với hắn?” Ta tựa thân vào người của Thần, không thể nhìn được vẻ mặt của hắn, nhưng nghe ngữ khí, hắn tựa hồ rất tức giận.

“Như thế nào không thể? Thần, sao ngươi lại có thể đem về một tên kỹ thuật kém như vậy? Bên trong không có MODE sao?” Vừa rồi tên đầu sỏ kia đã đắc tội đem ta xô ngã xuống sàn, vẫn mạc danh kỳ diệu mà không thèm quan tâm ta. Rõ ràng đều theo hắn mà làm (ý nói anh nì bá đạo ;__;), còn đối ta tóc bay rối hỏa (ý nói hành hạ Tiểu Bắc =_=), thật sự không thể nói lý.

“MODE?” Thần đang cởi bỏ dây trói ta ra ngừng một lát, đột nhiên hiểu được cái gì “Anh, ngươi lầm rồi, hắn không phải người của câu lạc bộ.”

(*MODE: có lẽ là mã số hay ký hiệu nhận biết gì đó được xăm trên người.)

Cởi xong dây trói, thần dùng áo blu trắng của chính mình đem gói ta kỹ lưỡng, nhưng không đem cái kia rút ra. (cái kia ở đây là dương vật giả í ;__;)

“Nga?” Nhìn thấy ta đang giãy dụa muốn chính mình rút cái kia ra, lại bị Thần ngăn cản, nam nhân kia khinh miệt hừ một tiếng, nói “Kém đến thế nên không có chỗ nào nhận đúng không?”

“Anh… quên đi, chuyện này về nhà nói với ngươi sau.” Thần muốn nói lại thôi, một phen ôm lấy ta hướng ngoài cửa đi ra, lúc mở cửa, dường như hắn muốn nói cái gì liền quay lại nói một câu “Đối Nhẫn, ngươi cũng nên có chừng có mực đi.”

--------------

“Đau không?”

Lại nhớ tới lúc còn ở cái phòng kia, Thần làm cho ta quỳ sấp ở trên giường, chậm rãi rút ra cắm vào ở dương vật giả trong cơ thể ta.

“Ngô, ân… bên trong… bên trong còn có ….” Tuy rằng dương vật giả đã được rút ra, nhưng miếng vải bên trong cũng không có thay hình đổi dạng, huyệt khẩu co rút lại, bên trong nơi đó còn khó chịu hơn.

Cảm giác huyệt khẩu được tách ra, một ngón tay tiến vào, theo nội bích mà lần mò miếng vải đó, cũng không gấp khúc, từ bên trong kéo cái gì đó ra bên ngoài. Nhưng cái động tác cực nhỏ này lại làm huyệt khẩu ngứa hơn bình thường, nội bích mẫn cảm lại càng nôn nóng.

“Không cần… không muốn… không muốn như vậy…” Phân thân đã ‘muốn’ vì đã có phản ứng, nhưng bị caravat cột lấy làm tăng càng nhiều thống khổ. Vì thế, ta lấy tay quơ lung tung cầm lấy, định cởi bỏ, nhưng nó lại càng kích thích hơn.

“Đừng nóng vội, ta đến đây.”

“A…”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét