Bất Bối Các chuyển nhà ~!!!!!!

Blogspot có một số lỗi kỹ thuật mà Bối nhi chỉ biết bó tay ngồi ngó. Cho nên làm trì trệ quá trình post bài. Hiện tại BBC đã chuyển qua dùng Wordpress với cái background màu hường :"> tên miền vẫn như cũ ~ chỉ có điều là thay đổi đuôi thôi.



http://batboicac.wordpress.com



Cám ơn các bạn đã quan tâm theo dõi, tớ sẽ cố gắng hoàn thành "Thú" Y (hiện đã hết chương 17, tổng cộng 25 chương) để edit bộ khác. Và tương lai BBC sẽ mãi mãi, always edit ĐẠI THÚC THỤ! Fan Đại thúc thụ giơ tay ủng hộ nào *tung hoa*

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011

"Thú" Y - Chương 14

Chương 14



Vạn hạnh, nơi người kia đi thật sự không xa, ngay tại tầng 1 này, hơn nữa ở hành lang nhỏ này cũng không có ai đi ra.

Tầng 1 này đều là văn phòng, ta bị khiêng vào một văn phòng gần đó, sau đó hình là bị quăng trên sô pha. Thật không tốt!

Ngẩng đầu nhìn xung quanh, nơi này so với văn phòng của Thần lớn hơn rất nhiều, cửa sổ dài đến tận mặt đất, bàn làm việc siêu lớn, cây cảnh chiếm phần lớn, sô pha xa hoa, còn có… một người nữa!

Không nên hỏi ta tại sao lại giật mình như thế, vì đó đích thực là một người!

Nhưng hắn toàn thân xích lạc giống ta, nam hài đó đang tựa vào sô pha. Trên người hắn dấu răng không thiếu so với ta, nhắm mắt lại, rộng mở hai chân, bắp đùi con dính lại một lượng lớn trọc dịch màu hồng trắng, còn có một ít chậm rãi chảy xuống từ từ nơi riêng tư, trên mặt còn có nước mắt, vừa thấy liền đoán ngay bộ dáng mới bị chà đạp quá độ.

Hơn nữa hắn là cực mỹ nam hài, ngũ quan tinh xảo, dáng người tinh tế, như thế này rõ ràng là một người thanh tú, sạch sẽ, cảm thấy người này thật thuần khiết, ở đấy dưới bầu không khí dâm mị, lại càng có vẻ xinh đẹp động lòng người.

Không biết vì sao, hôm nay ta đều gặp hai tuyệt mỹ nam nhân, cả hai đều tỏ ra khí chất độc đáo, nhưng lại… rất xứng?!

Ai, hôm nay đả kích quả nhiên không nhỏ, chính mình lại như thế nhưng đối với hai nam nhân, sinh ra loại ý tưởng này.

Xem ra chính mình thật sự không cứu được rồi…

“Ngươi ngắm đủ chưa?”

A? Cảm giác phía sau phóng tới một ánh mắt làm cho lưng ta phát lạnh, ta bị hắn nhìn bằng cặp mắt lạnh lùng kia, phát hiện chính mình đang nhìn chằm chằm vào người đang ngồi trên sô pha kia đến ngẩn người.

“Ta không có gọi ngươi đến xem đông cung đồ.” Ta còn đang không rõ chuyện gì đang xảy ra, cho nên vẫn hướng tới người kia mà nhìn sững sờ, sau đó người kia không khách khí mà bóp cổ ta “Ngươi phải dựa theo yêu cầu của ta làm, có hiểu không?”

Đầu mạnh mẽ hất về phía sau, đối mặt hắn, ta kêu to “Buông tay” rất nhiều, thực sự là ngoài ý muốn muốn xem một tia biểu tình ở mặt hắn. Dường như trước khi hỏi ta “Ngươi ngắm đủ chưa?” , ngữ khí hắn liền mang theo một chút tức giận, hiện tại trong ánh mắt liền xuất hiện một cỗ sát khí. Ta chỉ hảo gật đầu trước nói sau.

Hắn buông tay ra, lôi kéo ta quỳ xuống trước mặt nam hài kia, đem đầu ta hướng đến quần lót của nam hài “Liếm”

“Cái gì?!!” Đùa sao? Nam nhân này nhất định là điên rồi.

“Bảo ngươi liếm liền liếm, không nên nói nhiều lời vô nghĩa như vậy.” Nói xong, hắn dùng lực ấn đầu ta xuống, hướng mặt ta đối diện với phân thân của nam hài.

“Ân, ngô…” Va chạm này tuy rằng không mạnh, nhưng tiểu nam hài kia bị cứu tỉnh.

Lúc này tay hắn lỏng ra một chút, ta liền đạp mạnh hắn một cước, tưởng thời điểm hắn ăn đau, buông tay ra liền chạy trốn.

Nhưng bởi vì là quỳ, hơn nữa trong thân thể ta có gì đó, cho nên mới chạy được vài bước liền bị hắn bắt lấy tay kéo lại, ta bị bắt xoay người, bụng bị hắn hung hăng đánh một quyền.

Một quyền này làm hai mắt ta tối sầm, cuộn mình té trên mặt đất không thể nhúc nhích. Ngay cả lỗ tai cũng on gong, chỉ có thể nghe một tiếng nói nhỏ nhẹ.

“Học trưởng…”

“Câm miệng!”

Nhất thời yên lặng.

Sau đó, hai tay của ta bị bắt chéo ra sau lưng, hai cẳng tay bị điệp trói chặt một chỗ, đầu gối bị trói bằng ống tuýp hai đoan. (chắc em bị cho mặc sex toy ;__;). “Trần như nhộng còn muốn chạy ra ngoài trốn. Muốn chạy ra ngoài bày dáng người, xong việc ta nhất định sẽ thực hiện cho ngươi. Hiện tại, liếm ta đi!” (tía anh =__= ác quá đi!!!). Ta vô lực phản kháng lại bị ấn đầu xuống nam hài trước mặt, nhưng ta nhắm miếng lại, kiêng quyết không làm, này coi như là việc ta có thể làm là chống cự.

“Xem ra câu lạc bộ có hảo dạy dỗ ngươi, ta đây liền thay lão bản ngươi hảo hảo giáo ngươi thật tốt.” Cái gì câu lạc bộ, cái gì lão bản, thằng điên này đang nói cái gì a?

“A… ngươi làm cái gì… a…” Hai cánh hoa mông bị bài khai, một vật cứng đỉnh nhập tiểu huyệt, trong cơ thể, có cái gì đó bị thúc vô càng sâu. (chẳng lẽ cái quần lót của em nó chưa được lấy ra ;___;)

“Ngươi nếu không liếm… ta liền đem toàn bộ nó nhét vào…”

Quay đầu lại thì thấy một cái đen đen gì đó, hẳn là dương vật giả, nghĩ đến nó nếu bị nhét vào thì…

“A!! Ta liếm, ta liếm! Ngươi đừng động nữa a, đừng có nhét nó vào!” Lại bị đẩy mạnh một chút, ta đau ngay cả nước mắt cũng rớt ra. Ta nghe lời mà nhắm mắt lại, thè lưỡi ra. Đựng đến anh em nhà biến thái bọn họ thật sự là rước xui xẻo về nhà a.

Ngô… mặn mặn sáp sáp, hương vị không giống với Thần, còn có… có lẽ trước kia luôn liếm cái của Thần vừa nóng, vừa cứng, lại bự (=]]]]) đã thành thói quen, tổng cảm thấy rất kỳ quái.

Nhưng là… không thích hợp, thật sự không thích hợp! Cho dù ta tận lực tập trung tinh thần để liếm nó, nhưng nam nhân này chỉ cần như vậy để kích thích, không nên hội như vậy….

Ta tò mò giương mắt lên nhìn. Đương sự đã muốn nhắm mắt lại, đầu nghiêng về một bên, hắn cắn môi, có vẻ như rất thống khổ. Cho dù thân thể run nhè nhẹ, hắn cũng chỉ đưa tay nắm thành quyền, đặt ở hai sườn thân thể, một tiếng cũng không ra khỏi cố họng.

“Ngươi có thật hay không đang liếm? Ngậm nó vào mồm, ngậm toàn bộ nó vào mồm, hảo hảo hấp.” (tía anh, cầm thú a!!!!!!!!!!)

Ô… loại người gì vậy, chuyện gì chứ? (quá đáng!!! Ghét thằng này a =__= dám ngược đãi Tiểu Bắc *đập bàn*)

Dù bất cứ giá nào ta cũng phải làm. Ta liền thực hiện theo yêu cầu của hắn, tròng lòng không ngừng muốn dừng chuyện này lại, không thèm nghĩ chính mình đang làm gì, đương nhiên còn đem hắn chửi mắng 180 lần.

Tuy nhiên tình huống không có cái gì chuyển biến, phân thân nam hài vẫn uể oải như cũ, mà cảm xúc nam nhân kia có vài điểm nôn nóng hiện lên. (ở đây, nam hài là em trai trần truồng nằm ở sofa, còn nam nhân là thằng cầm thú nãy giờ ta chửi)

Rốt cuộc muốn cho tới khi nào a? Nói thật, vốn đã không thích làm loại chuyện này, hơn nữa cũng không phải cam tâm tình nguyện, trong lòng đương nhiên rất không thoải mái. Chỉ cần nhớ lại hiện tại mình đang trong trạng thái thảm hại, sẽ cảm thấy ghê tởm mà nức nở đến bây giờ.

Thật đáng giận tên hỗn đản nào, đem ta xô ngã đến nức xương (câu này chém), ta sẽ không gặp cái loại này đối đãi! Chẳng lẽ… không phải là bọn hắn thông đồng chứ?!!

=====================
chap sau anh Thần đến cứu tiểu Bắc a :">

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét